hanghoavacongluan.vn
  • Trang chủ
  • Thời sự
  • Kinh doanh
    • Doanh nghiệp
    • Chứng khoán
    • Ngân hàng
    • Nhà đất
  • Thị trường
    • Năng lượng
    • Nguyên liệu
    • Nông sản
    • Vàng
    • Hàng thật – hàng giả
  • Đời sống
    • Ẩm thực
    • Du lịch
    • Giải trí
    • Làm đẹp
  • Sức khoẻ
  • Tiêu dùng
  • Công nghệ
  • Ô tô – Xe máy
  • Trang chủ
  • Thời sự
  • Kinh doanh
    • Doanh nghiệp
    • Chứng khoán
    • Ngân hàng
    • Nhà đất
  • Thị trường
    • Năng lượng
    • Nguyên liệu
    • Nông sản
    • Vàng
    • Hàng thật – hàng giả
  • Đời sống
    • Ẩm thực
    • Du lịch
    • Giải trí
    • Làm đẹp
  • Sức khoẻ
  • Tiêu dùng
  • Công nghệ
  • Ô tô – Xe máy
No Result
View All Result
hanghoavacongluan.vn
No Result
View All Result
Home Đời sống Ẩm thực

HẢI ĐƯỜNG KINH VŨ YÊN CHI THẤU | TẬP 37 | PHIM NGÔN TÌNH 2020 | BẢN LỒNG TIẾNG

3 years ago
in Ẩm thực
HẢI ĐƯỜNG KINH VŨ YÊN CHI THẤU | TẬP 37 | PHIM NGÔN TÌNH 2020 | BẢN LỒNG TIẾNG

HẢI ĐƯỜNG KINH VŨ YÊN CHI THẤU Tập 37 Chúc mừng Nguyệt Minh thiếu gia.

LIÊN QUAN

Review bánh xếp Mandu Hàn Quốc ngon nghiêng nước nghiêng thành

Top 10 Phim Ngôn Tình Trung Quốc Khiến Người Xem Rơi Nước Mắt

Làm Mâm Tiết Canh Vịt Xiêm Ngoài Đồng Cực Ngon

Từ nay sự nghiệp như diều gặp gió.

Chú đừng cười cháu nữa.

Vụ nước hoa Đông Phương lần này, cha cháu không khen cháu sao? Người cha này của cháu, dù cháu có làm gì, cũng sẽ không khen lấy một câu.

Cháu còn không biết mình, đến bao giờ, mới có thể bắt tay làm thực sự.

Cha cháu, đang thử thách cháu đó.

Nên cháu phải kiên nhẫn một chút.

Nhưng Lãng Nguyệt Hiên, thì khác.

Dù nó có làm gì, cha cháu cũng có thể tha thứ.

Cháu thấy Lãng Lý Xuân này, sớm muộn cũng không có việc của cháu.

Nguyệt Hiên, cậu ta quả thực rất ưu tú.

Cho nên về điểm này, cháu quả thực cần cố gắng thật.

Chú.

Về khoản này, chú vẫn phải giúp cháu nhiều nhiều.

Chú xem lần này chúng ta hợp tác, chẳng phải thuận lợi lắm sao? Chú thấy cháu biểu hiện thế nào ạ? Cũng ổn chứ? Dĩ nhiên là không vấn đề.

Rất tốt.

Cháu, cũng chỉ là, hơi thiếu kinh nghiệm chút thôi.

Chú, vậy vẫn phải phiền chú, chỉ điểm thêm ạ.

Mấy người, chỉ biết chú và cha cháu, ngấm ngầm đấu đá bao năm qua.

Nhưng thực ra, giữa chúng tôi, là một mối quan hệ cạnh tranh hết sức lành mạnh.

Chính vì như vậy, hai nhà Thi, Lãng, mới có thể, có chỗ đứng vững như vậy ở Côn Dương.

Chú và cha cháu, thực chất chỉ là, một cuộc đọ sức đơn thuần, giữa hai người đàn ông.

Còn về việc làm ăn, từ lâu cũng đã không còn quá đặt nặng.

Không tin cháu có thể trở về, hỏi thử cha cháu.

Ông ấy, chẳng chịu nói chuyện gì với cháu hết.

Thế nên cháu mới, càng phải chịu khó chứng minh chính mình.

Nguyệt Minh, nếu muốn người khác coi trọng mình, thì mình phải có bản lĩnh trước đã.

Chú và cha cháu cũng như vậy cả.

Chú.

Vậy cháu nên làm thế nào, mới có thể được cha cháu công nhận? Cháu nhất định phải vượt qua bọn chú.

Cháu nhất định phải có dã tâm.

Đặt mục tiêu ra dài hạn, tiến tới con đường xa hơn, dài hơn.

Nguyệt Minh, đừng xem nhẹ chính mình.

Hôm nay cháu đến tìm chú, chắc hẳn đã có, mục đích và ý tưởng của mình, đúng không? Cháu đã gọi chú một tiếng chú rồi, chú nhất định sẽ coi cháu như người nhà.

Cháu cũng có thể coi chú là, đối tác tốt nhất của mình.

Chú, cháu làm gì đủ tư cách chứ.

Cháu xem cháu đó.

Cháu… đến chút chí khí này cũng không có, thì làm sao có thể khiến cha cháu, coi trọng cháu được.

Nguyệt Minh, nếu muốn được cha cháu coi trọng, thì phải làm được một số điều, ông ấy không ngờ tới.

Không ngờ? Sao cậu nặng thế hả? Chờ chút, chờ chút.

Ai thế? Đừng kêu, đừng kêu, đừng kêu.

Hắn lấy trộm xe hả? Đây là chuyện của nhà các cậu, tôi không nên nhiều lời.

Nhưng cậu không thể nghĩ tất cả mọi người, đều đơn giản như vậy.

Cậu… Phải.

Cậu và Nguyệt Minh là anh em.

Nhưng tôi cảm thấy, Nguyệt Minh thay đổi rồi.

Nguyệt Hiên này, anh rất phục em ở một điểm.

Theo đuổi con gái, em lúc nào cũng nhanh hơn người khác một bước.

Là ý gì cơ? Không có ý gì cả.

Chỉ là mừng thay em thôi.

Cái này… Mấu chốt của vụ này, là ở… Lái xe.

Vì Hải Đường, cậu đã đắc tội với Nguyệt Minh.

Nguyệt Hiên.

Sao anh gọi em ra khuya như vậy? Hôm nay sao anh không đến vũ trường? Anh đi uống rượu với Mập.

Uống rượu xong, thì muốn đến thăm em, trò chuyện với em.

Được thôi.

Nhưng mà… Nhưng anh có, rất nhiều điều muốn nói.

Anh đã gắn số hết cho chúng rồi.

Anh nghĩ xem nên nói chuyện gì trước.

Được thôi.

Vậy anh nói cho em nghe, những lời chồng chất của anh đi.

Có phải em thấy, anh vô tích sự lắm không? Phải xem là mặt nào.

Anh thấy anh ở Lãng Lý Xuân, chẳng được việc gì.

Làm hỏng một phi vụ, tốt như vậy.

Cha đặt kỳ vọng vào anh cao như thế, nhưng anh lại để cha thất vọng.

Anh cũng có lỗi với em.

Làm uổng phí hết tâm huyết của em.

Ở nhà, anh cũng là một đứa con bất hiếu.

Ngày nào anh cũng chỉ khiến mẹ, phải lao tâm, tức giận, vì mình.

Anh cũng không thể bảo vệ em được tốt.

Không thể khiến mọi người, xóa bỏ hiểu lầm về em.

Không cho em cảm giác an toàn, không thể làm em vui.

Không thể làm em tin, chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau.

Em nói xem có phải anh vô tích sự lắm không? Anh xem anh, thường ngày anh cứ toàn tỏ ra, vô lo vô nghĩ, thực ra, trong lòng anh, chất chồng ấm ức.

Những điều anh nói là sự thật.

Nguyệt Hiên.

Anh toàn thích ôm hết, mọi lỗi lầm về mình.

Cứ một mực tự trách mình thì được ích gì chứ? Chẳng phải chúng ta đã nói rồi sao? Tất cả mọi chuyện, chúng ta sẽ cùng nhau gánh vác.

Sao anh có thể bắt em, cùng gánh với anh được.

Anh phải làm những chuyện, khiến em tin tưởng.

Lãng Nguyệt Hiên anh, không thể khiến em xem thường.

Anh phải ra dáng một người đàn ông, bảo vệ tốt cho em.

Vậy, anh muốn bảo vệ em như thế nào? Không để em mảy may chịu ấm ức, không khiến em phải giận, không làm em phải buồn.

Không cho bất cứ ai ức hiếp em.

Không cho… Nguyệt Hiên.

Em tin anh.

Nhớ về, khoảng cách em nhìn anh.

Nhớ về, những lời đọng nơi bờ môi.

Nhớ về, bóng dáng em lưu lại.

Nhớ em, trái tim quên thu mình.

Hơi thở của em như một giấc mơ.

Thật muốn nắm chặt, nhưng lại như hạt cát giữa không trung, chớp mắt đã tiêu tan.

Rất sợ phải mất em.

Không muốn hỏi nguyên do.

Ở trong đó xịt rõ nhiều, nồng nặc chết được.

Thơm mà.

Chính vì quá thơm, nên mới xịt nhiều như thế.

Xin lỗi.

Cho tôi hỏi chút, hai cô mua cái này, ở trong đó sao? Cái này à? Chính là mua trong đó đó.

Tôi rất thích thứ mùi này.

Tôi cũng muốn mua cho bạn của mình.

Nhưng tôi là đàn ông, vào đó mua, không tiện lắm.

Cho nên, hai cô có thể, bán cái này cho tôi được không? Tôi gửi tiền cho cô.

Khoan.

Thấy anh đẹp trai thế này, cái này, tặng cho anh đấy.

Không cần đâu.

Chừng này đủ không? Đủ, đủ, đủ rồi.

Cảm ơn.

– Tạm biệt.

– Tạm biệt.

Phàm Chân.

Em làm gì vậy? Nói làm là làm.

Em phải ở phía sau đốc thúc chị, kẻo chị lại lùi bước.

Sân nhà chị to thật đấy.

Chúng ta sẽ bắt đầu ở đây.

Chỉ thiếu mỗi bàn ghế nữa thôi.

Rồi xem có bao nhiêu học sinh rồi tính.

Cả cái này nữa.

Đến lúc đó, chúng ta sẽ viết chữ lên đây, treo ngoài cửa sân.

Chị mau nghĩ, một cái tên cho trường đi.

Cả mấy cái này nữa.

Đây đều là phấn thơm, sáp thơm xưởng chúng ta loại bỏ.

Em thấy cũng chưa biến chất.

Mấy cái này, vứt đi cũng phí.

Nên em đã xin từ chỗ, Thượng sư phụ về.

Cả mấy cái này.

Mấy cái này đều là, mấy thứ đồ không đáng tiền lắm.

Đến lúc đó xem, có thể dùng vào việc gì.

Đừng thấy mấy thứ này không đáng tiền, chúng ta mới lập nghiệp, nhà nát cũng đáng vạn quan tiền.

Phàm Chân.

Cảm ơn em.

Với em chị còn cảm ơn cái gì? Tóm lại trông hết vào chị đấy.

Bất kể thế nào, chị cũng đừng đuổi em đi đấy.

Phàm Chân, em nghĩ chị làm được thật sao? Sao chị căng thẳng như vậy chứ? Chị làm được thật mà.

Cảm ơn.

Hải Đường.

Nguyệt Minh.

Phàm Chân cũng ở đây à? Hải Đường, anh đưa em đến một nơi.

Đi đâu? Đến nơi rồi em sẽ biết.

Nguyệt Minh, lần trước chúng ta từng đến đây.

Phải rồi.

Tòa biệt thự này, anh đã mua lại rồi.

Đằng nào cũng bỏ trống.

Hải Đường, trước kia anh từng hứa với em, bất kể em có làm gì, anh cũng đều ủng hộ.

Chẳng phải em muốn mở trường học sao? Biệt thự này, chính là địa điểm anh cung cấp, cho em miễn phí.

Nếu như, em có nhu cầu gì, thì cứ mở lời.

Anh sẽ cố hết sức, để giúp em.

Cảm ơn anh, Nguyệt Minh.

– Nhưng mà, em.

.

.

– Hải Đường.

Anh mong là lần này, em đừng từ chối anh nữa.

Căn biệt thự này, anh vốn định dùng để cầu hôn em.

Nhưng giờ có thể, trở thành nơi em dạy học, cũng coi như có giá trị.

Nhưng căn biệt thự này lớn quá.

Không lớn.

Em làm chuyện gì, cũng phải nghĩ xa một chút.

Anh cảm thấy kích cỡ của căn biệt thự này, vừa thích hợp để làm nơi dạy học của em.

Anh mong rằng không lâu nữa, có thể nhìn thấy nơi này, đầy học sinh của em.

Chuyện đấy sao có thể chứ? Sao lại không thể? Anh còn tin em, thì tại sao em, không thể tin tưởng bản thân mình chứ? Chuyện nguồn học sinh, em không cần lo đâu.

Anh sẽ giải quyết giúp em.

Nhưng anh muốn có một lời hẹn với em.

Hẹn gì cơ? Ba năm.

Trong vòng ba năm, anh mong sẽ thấy nơi này, kín hết học sinh của em.

Được không? Em sẽ cố gắng.

Đừng sợ.

Cứ mạnh dạn mà làm.

Có anh ở phía sau em, không có chuyện gì là không thể.

Nguyệt Hiên, em ở nhà à? Mùi này quen quá.

Không sai.

Đây chính là nước hoa Đông Phương, lúc trước chúng ta nghiên cứu và chế tạo ra đó.

Giờ Thi Hàng Lộ đang bán.

Hơn nữa còn bán rất tốt.

Thi Hàng Lộ cũng đang bán? Anh nghĩ là vì sao? Chẳng lẽ là Thi Hàng Lộ, đã trộm công thức của chúng ta? Không phải không có khả năng này.

Hơn nữa, em vẫn luôn nghi ngờ chuyện nước hoa Đông Phương, là do Thi Tế Châu giở trò.

Phải rồi.

Anh bán nước hoa Đông Phương, cho ai thế? Anh dùng cách bán nhỏ lẻ.

Em cũng biết, không có nơi nào ở Côn Dương, tiêu thụ nổi nhiều hàng như thế.

Cho nên, anh bán lẻ cho nhiều hàng, đều là những nơi không nổi tiếng.

Em vẫn luôn nghĩ, rốt cuộc là ai, muốn hãm hại Hải Đường, hãm hại nhà chúng ta chứ? Nguyệt Hiên, chuyện nước hoa Đông Phương, đã qua rồi.

Em cũng đừng nghĩ mãi nữa.

Đâu có.

Em sợ người này được một bước tiến một thước, lại làm ra chuyện gì, hãm hại Lãng gia.

Sao thế được chứ? Không phải có em ở đây sao? Phải rồi.

Chuyện Hải Đường mở lớp, anh đã tìm chỗ dạy mới cho cô ấy rồi.

Cô ấy vui lắm đó.

Hải Đường, về rồi hả? Vâng, cháu về rồi.

Mẹ, mẹ! Mẹ.

Sao mẹ lại chạy ra đây thế? Hải Đường.

Đại thẩm của con đi rồi.

Từ khi chúng ta dọn tới đây, thẩm ấy vẫn luôn chăm sóc cho chúng ta.

Còn chưa kịp báo đáp người ta nữa, sao nói đi là đi vậy chứ.

Con mau nói cho cha con đi.

Mẹ muốn bàn bạc với ông ấy.

Có phải nên giúp thẩm ấy chút không? Hồi sáng còn yên ổn, thế mà một lát sau đã mất rồi.

Đúng vậy.

Nhưng mà bà ấy là người tốt, sống thiện tích đức, ra đi cũng nhanh chóng không phải đau đớn khổ sở.

Cũng coi như là có phúc.

Đúng vậy.

Bà ấy đáng thương thật đó! Chẳng có con cái, chuyện hậu sự, còn chưa biết phải làm thế nào.

Mẹ, mẹ đừng buồn nữa.

Trời mưa rồi, chúng ta về nhà rồi nói.

Về nhà đã.

Em đi chị nhé.

Chúng ta cũng về thôi.

Nào, ăn cơm thôi.

Chị.

Mẹ.

Đừng nghĩ nữa.

Mẹ ăn chút đi.

Mẹ không ăn nổi.

Bà ấy, một thân một mình, không con không cái.

Lúc ra đi, đến một người đưa tiễn cũng chẳng có.

Nghĩ đến là thấy khó chịu trong lòng.

Sao bà ấy lại khổ vậy chứ? Mẹ.

Người cũng đi rồi mà.

Mẹ đừng buồn nữa.

Bình thường bà ấy tiếp tế chúng ta không ít.

Còn chưa kịp báo ơn người ta, thế mà người nói đi là đi mất.

Mẹ muốn bàn với cha con, tiễn bà ấy một đoạn.

Mặc dù bình thường, bà ấy không nơi nương tựa, nhưng chưa từng, làm phiền người khác.

Người ở cả cái ngõ này, chẳng có ai nói bà ấy không tốt.

Người mạnh mẽ như thế! Mẹ nghĩ, nên giúp bà ấy, ra đi thể diện một chút.

Được.

Mẹ quyết đi.

Nhất thời cha không kịp về đâu.

Mẹ cứ quyết luôn là được rồi.

Đúng đó, mẹ.

Mẹ quyết luôn là được.

Được thì được.

Nhưng mà, mẹ làm không tốt được bằng cha con.

Mẹ đừng nghĩ nữa.

Ăn cơm thôi.

Hải Đường.

– Hải Đường.

– Nguyệt Hiên? Con chưa ăn cơm đúng không? Nào, ăn cùng đi.

Ngồi đi.

Ừm.

.

.

Mẹ, con không ăn cơm đâu.

Con tới tìm Hải Đường, nói chút chuyện thôi.

Hải Đường.

Nào.

Anh có chuyện cần nói với em.

Mẹ, lát nữa con quay lại ngay.

Hải Đường.

Có khi chúng ta bị vu cáo rồi.

Anh nghi là, chuyện nước hoa Đông Phương, có liên quan đến anh trai anh.

– Anh phát hiện ra.

.

.

– Nguyệt Hiên.

Nguyệt Minh là anh trai anh đó.

Sao anh ấy lại hại chúng ta chứ? Em không tin lời anh nói à? Em.

.

.

Chẳng lẽ anh sẽ vì chuyện này, mà bịa chuyện với em đấy à? Được rồi, Nguyệt Hiên.

Trước khi mọi chuyện được điều tra rõ ràng, chúng ta đừng suy đoán tùy tiện, có được không? Nghe nói, anh trai anh đã, tìm chỗ cho em mở lớp học rồi à? Đúng vậy.

Thực sự không biết, phải cảm ơn các anh thế nào.

Cảm ơn bọn anh á? Không phải bọn anh.

Anh ấy là anh ấy.

Anh là anh.

Em yên tâm đi.

Chuyện này anh sẽ điều tra rõ ràng.

Sẽ không để tâm huyết của em mất đi vô ích, làm em phải chịu vu cáo đâu.

Anh đi đây.

Cô ở phòng tôi làm gì thế? Về rồi đó à? Đi đâu thế? Nguyệt Hiên chưa về à? Lại đi tìm Hải Đường rồi chứ sao.

Sao hả? Anh không muốn biết, cậu ấy tìm cô ta có việc gì sao? Có gì thì nói thẳng đi.

Không cần lòng vòng đâu.

Bọn họ phát hiện ra rồi.

Sao lại thế được? Hải Đường đã nói gì? Hải Đường thì không nói gì.

Cô ta nói cô ta tin anh.

Là tôi có lỗi với cô ấy.

Sao hả? Áy náy rồi à? Anh đừng coi thường Cố Hải Đường.

Con người này sâu xa lắm.

Ngoài miệng thì nói thế, chứ trong lòng chắc gì đã nghĩ thế.

Anh không bao giờ còn là, Nguyệt Minh hoàn hảo trong lòng cô ta nữa rồi.

Cô im đi.

Tôi còn đang bảo tại sao sáng sớm ra, Nguyệt Hiên đã dò hỏi tôi.

Muốn người ta không biết, trừ khi mình đừng làm.

Cô khỏi dọa tôi.

Trong tay Nguyệt Hiên, giờ chắc chắn là, không có bằng chứng xác thực.

Anh vẫn nên cẩn thận chút đi.

Hai người đó mà bắt tay nhau, để đối phó với anh, thì anh bị động lắm đó.

Đừng nói giờ Nguyệt Hiên không có bằng chứng.

Cho dù nó có, nó cũng chẳng dám làm gì tôi.

Bởi vì cả đời này, nó mang nợ tôi.

Có những lúc, anh thực sự khá là khiến người ta sợ hãi đấy.

Cô đừng quên, chỉ có tôi đắc thế, cô mới có cơ hội ngóc đầu lên.

Tôi chẳng mong gì mấy cái đó đâu.

Tôi chỉ muốn tốt cho cái nhà này thôi.

Được rồi.

Mau nghĩ cách đi.

Cho mẹ tôi biết, Nguyệt Hiên vẫn qua lại với Hải Đường.

Nghe chưa đó? Tôi biết, mấy hôm nay Nguyệt Hiên, cứ chạy đến nhà Hải Đường suốt.

Được rồi.

Tôi phải về đây.

Mẹ còn bảo tôi buổi tối qua đó.

Mẹ.

Sao giờ mới tới? Hết tinh dầu rồi ạ.

Con đi lấy một chai mát.

Vừa hay, mấy hôm nay ta ngủ không ngon.

Mẹ ngồi đi ạ.

Chuyện ta bảo cô làm, làm đến đâu rồi? Chuyện gì ạ? Ta bảo cô để mắt đến Nguyệt Hiên đó.

Xem nó có còn, qua lại với Hải Đường không.

Con quên mất rồi.

Đầu óc cô, chỉ biết ăn thôi.

Lần này con nhớ rồi.

Cô đến nhà này bao nhiêu năm rồi, ta vẫn luôn muốn, coi cô như con gái.

Mà sao cô cứ, không theo ý tôi thế nhỉ? Chắc là do con ngốc quá.

Cô ngốc? Đúng là cô rất ngốc.

Thông minh lại bị thông minh hại.

Không phải ta nói chuyện khó nghe đâu.

Nhưng ta cứ cảm thấy hai mẹ con chúng ta, cứ thiếu thốn gì đó, xa cách thế nào đó.

Sao cứ không thân thiết nổi nhỉ? Mẹ, con nhớ ra một chuyện.

Hai hôm trước ở bên đường, con nhìn thấy một lang trung giang hồ.

Nghe người ta nói là từ vùng khác đến, còn từng làm hòa thượng ở Thiếu Lâm tự.

Ông ấy từng chữa khỏi bệnh đau đầu cho không ít người.

Chiều nào ông ấy cũng bày hàng, mẹ có muốn đi xem thử không? Thôi bỏ đi.

Không tin được.

Con cũng biết, lang trung giang hồ, đi khắp ngõ hẻm không thể tin.

Nhưng tục ngữ nói rất đúng, bệnh cũ khám bừa, lỡ như một loại thuốc bên đường, lại đúng với bệnh của mẹ thì sao? Của ta là tâm bệnh.

Mẹ, chị.

Con đi học nhé.

Đi đường cẩn thận nhé.

Cố gắng học tập nhé Hạ Hợp.

Biết rồi.

Ngày nào cũng vậy.

Mẹ.

Vây giờ mẹ đi ngay à? Đúng thế.

Tối hôm qua, cả đêm mẹ không ngủ được.

Người mất rồi, cũng phải ra đi cho có tôn nghiêm.

Miếng vải đỏ này để trừ tà khí.

Nếu cha con ở đây, nhất định sẽ làm đẹp hơn mẹ.

Mẹ chỉ học sơ qua thôi.

Mẹ, chị.

Sao em về rồi? Có người tìm.

Con đi xem thử.

Sao anh đến đây? Không đến xưởng làm việc à? Anh đến thăm em.

Sẵn tiện muốn hỏi em, chuẩn bị khi nào khai giảng? Bây giờ em có chút việc.

Chuyện gì thế? Bà ở nhà bên mất rồi, mẹ em muốn qua đó, giúp đỡ lo liệu hậu sự.

Để anh giúp em.

Không phải cô nói ở phía trước sao? Sắp đến rồi ạ.

Những người này đang làm gì thế? Đốt vàng mã ạ.

Có phải nhà ai đang làm tang lễ không? Ta đã nói không đến rồi.

Xui xẻo.

Đi, đi.

Sắp đến rồi mẹ.

Hải Đường.

Tay nghề của mẹ cháu khéo quá.

Vẽ người ta giống như đang ngủ vậy.

Là Nguyệt Hiên à? Cũng do lão phu nhân, cả đời hành thiện tích đức, mới gặp được một nhà, tốt bụng như vậy.

Lần này được rồi.

Mỗi người chúng ta giúp đỡ một ít.

Hậu sự của lão phu nhân, cũng được lo liệu rồi.

Đúng vậy.

Mẹ bớt giận ạ.

Tạo phản rồi.

Hai đứa nó muốn thế nào? Định sống cùng nhau à? Có lẽ Nguyệt Hiên, có việc khó nói gì đó thì sao.

Nói nhảm.

Lại chạy ra đây, đưa tang cho một bà lão.

Xui xẻo, đúng là xui xẻo.

Mẹ.

Ta đã nói không đến rồi, cô cứ bắt ta đến.

Được rồi.

Lần này vui rồi chứ.

Tại con.

Đều tại con.

Còn đợi gì nữa, mau đi đi.

Chạy đi.

Mẹ hỏi con, có phải con còn qua lại, với Cố Hải Đường không? Nói.

Phải ạ.

Mẹ.

.

.

Con muốn làm mẹ, tức chết có phải không? Sao con dám chứ? Còn không phải à? Mẹ của Cố Hải Đường, còn nhập liệm lo liệu hậu sự cho người ta.

Có chuyện này không? Mẹ nghe ai nói vậy? Hôm nay mẹ tận mắt nhìn thấy rồi.

Mẹ đã tìm người hỏi thử, người ta nói mẹ của Hải Đường, là một người nhập liệm giỏi.

Thật không ngờ thì ra nhà cô ta, lại làm nghề này.

Nếu như mẹ sớm biết, Hải Đường có xuất thân như vậy, cho dù lúc đó anh con thích nó thế nào, mẹ cũng tuyệt đối không cho phép, cô ta vào Lãng gia chúng ta.

Mẹ.

Cô ấy cũng làm việc tốt mà.

Việc tốt? Bản lĩnh trang điểm của Hải Đường, là học được từ người chết.

Mẹ đừng có nói, khó nghe như vậy được không? Vậy con bảo mẹ, phải nói tốt thế nào? Con nói mẹ biết.

Con có biết chuyện này, sẽ tạo thành hậu quả thế nào không? Cô ấy thích giúp người, hành thiện tích đức, cô ấy quả thật làm việc tốt mà.

Nói nhảm.

Hải Đường từng là, con dâu của nhà chúng ta.

Lại từng làm nữ công, ở Lãng Lý Xuân chúng ta.

Nếu thân thế của cô ta truyền ra ngoài, sẽ tổn hại, danh tiếng của Lãng Lý Xuân chúng ta.

Bên nào nhẹ bên nào nặng, con tự cân nhắc đi.

Sau này, ai còn dám dùng son phấn nhà chúng ta nữa.

Mẹ.

Con thấy mẹ nghĩ nhiều rồi.

Mẹ của Hải Đường giúp người ta, là việc dễ như trở bàn tay.

Hơn nữa, hàng xóm người ta trước đây, cũng giúp nhà Hải Đường không ít.

Đây là nhớ ơn báo đáp mà.

Lúc nhỏ mẹ còn dạy con, một chút ân huệ, cũng nhất định phải đền đáp gấp vạn lần.

Con báo ơn mẹ như vậy sao? Nguyệt Hiên.

Mẹ là muốn tốt cho con.

Trên đời này, không có người mẹ nào, lại đi hại con mình cả.

Con nghe một lời khuyên của mẹ.

Cắt đứt với Hải Đường được không? Mẹ.

Nhưng Hải Đường quả thật không phải, giống như mẹ đã nghĩ.

Nếu hôm nay cha con ở đây thì tốt rồi.

Ông ấy nhất định sẽ làm tốt hơn mẹ.

Con người ông ấy, rất là khéo tay, lại thích cầu kỳ.

Bất cứ ai, vào tay ông ấy, cũng được thu xếp tươm tất gọn gàng.

Ông ấy nói, đây là sự tôn trọng với người khác.

Thì ra cha là một người, tài giỏi như vậy.

Tất nhiên rồi.

Có lúc cơ duyên trùng hợp, người ta nhờ ông ấy giúp đỡ, ông ấy đều nhiệt tình giúp đỡ không hề từ chối.

Con người ông ấy, thật thà, không thích nói chuyện.

Nhưng nhìn thấy nhà người khác có chuyện, ông ấy luôn thích giúp một tay.

Mẹ.

Nhà chúng ta có lưu lại rất nhiều bí quyết.

Nhưng cái thì rơi, cái thì mất, đã không đầy đủ nữa.

Mẹ.

Mẹ kể thêm cho con nghe, về chuyện của cha đi.

Được đó, được đó.

Lúc mẹ và cha con yêu nhau, người nhà mẹ biết được, ông ấy thỉnh thoảng, phải đi xử lý hậu sự của người chết, nói thế nào cũng không chấp nhận.

Ông ấy cũng không miễn cưỡng.

Ông ấy nói với mẹ, ông ấy hiểu cách nhìn của người khác về ông ấy.

Ông ấy kiên nhẫn nói với mẹ, chết đi là một phần của đời người.

Con người sống cả đời, chính là vì một khuôn mặt.

Khuôn mặt này, chính là phải nhận được sự tôn trọng từ người khác.

Người nào cũng sẽ có ngày đó, cần gì phải kiêng kỵ.

Ngược lại, đáng lý nên kỷ niệm.

Chú Vương.

Chỗ này bị thủng rồi, lát nữa chú đem về, làm lại nhé.

Được.

Đại ca, đại tẩu.

Xin chào, xin chào.

Chúng tôi là phóng viên của báo tối Côn Dương.

Gần đây, nghe nói con đường này, mới có một lão phu nhân qua đời.

Có một nhà lo liệu hết chuyện hậu sự, cho lão phu nhân này.

Muốn hỏi thăm hai người, có biết người này là ai không? Biết chứ.

Nếu không phải nhờ mẹ Hải Đường đứng ra, lão phu nhân này không con không cái, chuyện hậu sự, cũng không biết làm thế nào nữa.

Vậy chị có thể nói tường tận, cho chúng tôi biết không? Lão phu nhân, là hàng xóm với chúng tôi, mấy chục năm rồi.

Sau khi ông lão chết, vẫn luôn không ai chăm sóc.

Mẹ của Hải Đường, là một người vô cùng, tốt bụng.

Sau khi lão phu nhân qua đời, chị ấy đã vận động tất cả, người trong xóm chúng tôi, bảo mọi người góp chút tiền.

Nào nào, ăn nhiều vào.

Được.

Làm xong cả chưa? Bà chủ, hai chúng tôi làm việc, cô còn không yên tâm à? Ổn hết cả.

Biết làm thế nào chưa? Cô cứ việc yên tâm đi.

Ý của cô, một chữ cũng sẽ không sót.

Báo chí ấy mà, chẳng phải là để người ta xem cho vui sao? Đúng không? Chuyện này chỉ có hai người được biết.

Nếu không, đừng mơ có được lợi ích gì.

Bà chủ.

Lấy tiền của người ta thì phải giúp người ta trừ bỏ tai họa.

Chuyện này, chúng tôi.

.

.

Sẽ làm ổn thỏa.

Đúng.

Cứ yên tâm.

Chị Hải Đường.

Hôm nay mới ngày đầu tiên mà đã có nhiều người vậy rồi.

Thế này thì sau này còn ghê gớm nữa.

Đúng vậy.

Đều là nhờ có Nguyệt Minh.

Nào có.

Anh chỉ dán một tờ thông báo, ở trước cửa tiệm, Lãng Lý Xuân mà thôi.

Còn đứng trước mặt các công nhân trong xưởng, nói với bọn họ, những người có hứng thú, đều đến tham gia cả đi.

Không ngờ, lại có nhiều người đến như thế.

Thực sự cảm ơn anh, Nguyệt Minh.

Khách sáo thế làm gì chứ? Bây giờ chị hồi hộp lắm.

Chị sợ lát nữa dạy không tốt, làm lỡ việc học của con người ta thì phải làm thế nào? Chị hồi hộp gì chứ? Chị có thiên phú như thế, chắc chắn có thể làm được thôi.

Đúng vậy đó.

Em ấy à, cứ coi bọn họ, như là bạn bè của mình vậy.

Lát nữa anh và Phàm Chân, vào cùng với em, cổ vũ cho em.

Vậy chị sẽ càng căng thẳng hơn đó.

Chị làm được mà.

Mau vào đi, đừng để mọi người đợi lâu như vậy.

Xin mời cô giáo Hải Đường.

Chào mọi người.

Tôi tên là Cố Hải Đường.

Sau này mọi người có thể gọi tôi là, cô Hải Đường.

Ước nguyện ban đầu khi mở ra ngôi trường này, rất đơn giản.

Một là, là chính bản thân tôi, đã vô cùng thích nghề này.

Mọi người đều thích cái đẹp.

Tôi có thể giúp mọi người, trở nên càng xinh đẹp hơn nữa, là chuyện khiến tôi vô cùng vui vẻ.

Hai là, tôi muốn dạy cho mọi người, toàn bộ kỹ thuật, và những điều mà tôi tâm đắc, truyền thụ cho mọi người, tất cả mọi kiến thức, cũng muốn mọi người giúp người khác, trở nên xinh đẹp hơn nữa.

Chỉ đơn giản vậy thôi.

Nói hay quá.

Được rồi.

Tiếp theo chúng ta bắt đầu học đi.

Trước tiên tôi sẽ giảng qua cho mọi người, về đường nét của toàn bộ khuôn mặt.

Mẹ.

Tin tức này.

.

.

Mẹ nhìn cách viết tiêu đề kìa.

Vừa nhìn là biết mấy tên, phóng viên vớ vẩn, đang đâm bị thóc chọc bị gạo.

Hải Đường ấy à, chỉ là giúp đỡ, một người già cô đơn không con cái.

Đó là một việc làm tốt biết bao chứ? Chuyện này sao lại.

.

.

Mẹ xem sao lại có thể viết như vậy chứ? Đây là cái thứ gì vậy.

Con nhất định phải đi tìm bọn họ.

Người khắp thành Côn Dương, đều có thể đọc được tờ báo này.

Sao nào? Con còn mong đợi tòa soạn, sẽ thu hồi lại hết toàn bộ, những tờ báo này hay sao? Mẹ hỏi con.

Những gì trên báo viết, có từ nào, câu nào, là bịa đặt không có cơ sở hả? Con dựa vào cái gì mà đi tìm người ta? Mẹ đã năm lần bảy lượt, bảo con phải cách xa Cố Hải Đường ra, con không nghe.

Giờ thì hay rồi.

Lần này xảy ra chuyện rồi.

Hết lần này đến lần khác, bôi nhọ Lãng gia ta.

Mẹ.

Bây giờ, chuyện nước hoa Đông Phương đúng là lớn.

Chuyện này.

.

.

Tóm lại trong chuyện này, Hải Đường là người vô tội.

Được rồi.

Bây giờ mẹ thậm chí còn nghi ngờ Cố Hải Đường, đang cố ý lợi dụng Lãng gia, để tâng bốc bản thân mình.

Tâm tư của người phụ nữ này, thật là phức tạp.

Nếu không thì sao lại, khiến con chết mê chết mệt vì cô ta chứ? Con có biết là, chỉ dựa vào tin tức này thôi, sẽ gây ra cho nhà chúng ta, tổn thất lớn đến mức nào không? Được rồi, được rồi, mẹ.

Con sẽ xử lý mà.

Xử lý thế nào chứ? Đăng thêm một bài báo, làm sáng tỏ quan hệ với Cố Hải Đường? Càng tô càng đen.

Mẹ thấy con ấy à, chính là vì cái cô Cố Hải Đường đó, mà không tiếc lôi cả Lãng gia chúng ta, vào trong vũng nước thối này.

Chuyện này, mẹ cũng không dám nói nhiều với cha con.

Con xem xem.

Bây giờ ông ấy đã gầy đến thế nào rồi? Con là con trai ông ấy, con không đau lòng hay sao? Được rồi mà, mẹ.

Đừng giận nữa, đừng giận nữa.

Con hứa với mẹ, con nhất định sẽ giải quyết chuyện này, một cách ổn thỏa.

Mẹ yên tâm đi, nhé.

Giải quyết ổn thỏa không hề khó.

Ngừng qua lại với Cố Hải Đường.

Nhà họ trước kia, toàn tiếp xúc với người chết, xúi quẩy biết bao chứ.

Hai mẹ con chúng ta hiểu rõ, có gì cũng dễ nói, dễ bàn bạc.

Con đã là người lớn rồi.

Con suy nghĩ thật kỹ, mỗi tầng quan hệ trong này mà xem.

Làm người không thể không biết tốt xấu.

Vâng, mẹ.

Những gì mẹ nói con đều đã biết rồi.

Bây giờ con đi xử lý chuyện này ngay đây.

Mẹ đừng giận nữa.

Sức khỏe là quan trọng nhất.

Vậy con đi đây.

Mẹ đừng giận nữa đấy nhé.

Không được giận nữa.

Con đi đây.

Con ả này.

Mẹ.

Mẹ xem ai đến này.

Phu nhân.

Mạc Họa đến rồi? Mẹ nói xem có trùng hợp không chứ? Con vừa mới ra ngoài, đã gặp được Mạc Họa.

Con bèn nói với cô ấy, mấy hôm nay mẹ cứ nhắc đến cô ấy mãi.

Mạc Họa ấy à, bèn nói thế nào cũng phải đến nhà, thăm mẹ một chút.

Ngoan.

Người thế nào rồi? Hình như nhìn người có vẻ không vui cho lắm.

Cháu cũng không phải là người ngoài.

Cháu xem.

Có chuyện gì vậy chứ? Hóa ra nhà Hải Đường, là làm tang sự sao? Sao lại liên quan gì, đến nhà chúng ta vậy chứ? Chuyện này mà truyền ra, thì ảnh hưởng xấu đến Lãng Lý Xuân đến mức nào chứ.

Thực sự làm ta tức chết đi được.

Nhà chúng ta, cả Nguyệt Minh và Nguyệt Hiên, bây giờ đều bị Hải Đường này mê hoặc, đến không phân biệt được Đông Tây Nam Bắc nữa rồi.

Khuyên bọn nó cách xa cô ta một chút, nói thế nào cũng nhất định không chịu nghe.

Hải Đường này, khiến mẹ lo lắng rất nhiều.

Nói ra kể cũng lạ.

Sao chuyện lớn chuyện bé gì, đều có thể dính líu liên quan đến cô ta vậy chứ.

Không phải là dính líu liên quan đến cô ta.

Theo ta thấy, nếu không có Cố Hải Đường, thì đã không có những chuyện phiền phức này rồi.

Những gì trên báo nói, có thể liên quan trực tiếp, đến Lãng gia không ạ? Cháu thấy hình như chỉ nói là Hải Đường, từng làm nữ công trong xưởng thôi mà.

Nói là ảnh hưởng trực tiếp thì cũng chưa đến mức đó.

Nhưng Hải Đường, dù sao cũng đi ra từ Lãng Lý Xuân, lại từng làm con dâu nhà chúng ta.

Mặc dù bây giờ đã vạch rõ quan hệ, nhưng mà chúng ta cũng không thể chặn được, cái miệng của những người bên ngoài.

Miệng đời đáng sợ.

Cứ dây dưa qua lại, rất có thể hai chuyện này, lại bị gộp thành một chuyện.

Cuối cùng bị đồn thổi thành thế nào, thì không nói rõ được rồi.

Được rồi.

Cô nói xong chưa vậy? Ta không biết được mối quan hệ lợi, hại thế nào sao? Mẹ.

Chẳng phải là mẹ nói, Mạc Họa không phải là người ngoài sao? Phu nhân.

Người không cần phải vì một người như Hải Đường, mà nổi giận vậy đâu.

Theo cháu thấy, bây giờ chúng ta nên nghĩ cách, xem phải làm thế nào không để cho một con cá ươn, làm tanh cả một nồi canh.

Có thể có cách gì hay chứ? Cứ giao cho cháu đi.

Để cháu đối phó với Hải Đường.

Chắc chắn sẽ khiến cô ta và Lãng gia, triệt để vạch rõ quan hệ.

Ta chỉ muốn khiến Cố Hải Đường, tránh xa Lãng gia chúng ta một chút, chứ không hề muốn ép cô ta vào con đường chết.

Phu nhân.

Cháu biết người là một người nhân hậu.

Nhưng mà không dùng cách này, cô ta sẽ không nhớ kỹ đâu.

Người thế nào, thì phải đối xử với cô ta, bằng cách thế đó.

Người yên tâm đi.

Cháu có chừng mực.

Mạc Họa.

Cô đừng nên quá xúc động.

Tôi biết.

Người yên tâm đi.

.

Related Posts

Review bánh xếp Mandu Hàn Quốc ngon nghiêng nước nghiêng thành

Review bánh xếp Mandu Hàn Quốc ngon nghiêng nước nghiêng thành

by
July 2, 2020
0
0

Na rất thích làm video mọi người ủng hộ Na nhiệt tình nha Hãy thích, chia sẽ và đăng kí...

Top 10 Phim Ngôn Tình Trung Quốc Khiến Người Xem Rơi Nước Mắt

Top 10 Phim Ngôn Tình Trung Quốc Khiến Người Xem Rơi Nước Mắt

by
July 2, 2020
0
0

Xin chào mừng các bạn đã đến với kênh YouTube của thất xe những bộ phim tình cảm luôn làm...

Làm Mâm Tiết Canh Vịt Xiêm Ngoài Đồng Cực Ngon

Làm Mâm Tiết Canh Vịt Xiêm Ngoài Đồng Cực Ngon

by
July 2, 2020
0
0

Ôi chết cha con vừa có những sáng có những cái sim ra dịch máy nữa rồi đó hả [âm...

[ENG SUB] Cà ri Trứng – Thơm ngon, đơn giản, dễ làm cùng Bếp Chị Tư

[ENG SUB] Cà ri Trứng – Thơm ngon, đơn giản, dễ làm cùng Bếp Chị Tư

by
July 2, 2020
0
0

Hi Xin chào mừng các bạn đã quay trở lại với kênh bếp chị tơ Và hôm nay mình sẽ...

HỢP ĐỒNG BẠC TỶ CUA ĐỔ THIẾU GIA | PHIM NGÔN TÌNH HAY | Hóng Hớt TV

HỢP ĐỒNG BẠC TỶ CUA ĐỔ THIẾU GIA | PHIM NGÔN TÌNH HAY | Hóng Hớt TV

by
July 2, 2020
0
0

Học bá lạnh lùng, biết yêu rồi Chị Em đã bảo bao nhiêu lần rồi Hmmmmmmmm x, y, z lần...

Next Post
Chocolate Mouse Cake Siêu Ngon không cần lò l Jack's Kitchen

Chocolate Mouse Cake Siêu Ngon không cần lò l Jack's Kitchen

Sáng nào ngủ dậy cũng thấy 5 vị lạ trong miệng: Cảnh báo nội tạng nguy hiểm

Sáng nào ngủ dậy cũng thấy 5 vị lạ trong miệng: Cảnh báo nội tạng nguy hiểm

RECOMMENDED

Dự đoán kết quả bóng đá cho các trận đấu EPL sắp tới

Dự đoán kết quả bóng đá cho các trận đấu EPL sắp tới

January 4, 2022
0
Làm thế nào để chọn một trang web cá cược phù hợp?

Làm thế nào để chọn một trang web cá cược phù hợp?

December 14, 2021
0

HIỆP HỘI CHỐNG HÀNG GIẢ VÀ BẢO VỆ THƯƠNG HIỆU VIỆT NAMTRUNG TÂM TƯ VẤN, HỖ TRỢ DOANH NGHIỆP VÀ PHÁT TRIỂN THƯƠNG HIỆU (GBC) Giấy phép số 131/GP - TTDT, Cục Phát thanh truyền hình và Thông tin điện tử - Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 8/9/2015 Văn phòng Hà Nội: số 930, đường Trương Định, phường Giáp Bát, quận Hoàng Mai, Hà Nội Văn phòng đại diện tại Hải Phòng: Số 3 Lê Thánh Tông - Quận Ngô Quyền - Tp Hải Phòng. Điện thoại: 024.6260.1324 - 098 111 5848- 0904 658575Email: trungtamgbc@gmail.com Độc giả có thể gửi bài viết qua email: hanghoavacongluan.vn@gmail.com© Ghi rõ nguồn "Hàng hóa và Công luận" khi phát hành lại thông tin từ Website này. (Mọi thông tin lấy từ hanghoavacongluan.vn phải ghi rõ nguồn cấp)

CATEGORY

  • Ẩm thực
  • Chứng khoán
  • Công nghệ
  • Doanh nghiệp
  • Du lịch
  • Đời sống
  • Giải trí
  • Hàng thật – hàng giả
  • Kinh doanh
  • Làm đẹp
  • Ngân hàng
  • Nhà đất
  • Nông sản
  • Ô tô – Xe máy
  • Sức khoẻ
  • Thị trường
  • Thời sự
  • Tiêu dùng
  • Vàng

Đối tác liên kết

Foot.vn - Review giày


Nhiet.vn - Đánh giá sản phẩm

© 2020 Hanghoavacongluan.vn -Trung Tâm Tư Vấn, Hỗ Trợ Doanh Nghiệp Và Phát Triển Thương Hiệu (GBC)

No Result
View All Result
  • Doanh nghiệp
  • Nguyên liệu
  • Chứng khoán
  • Đời sống
  • Ngân hàng
  • Vàng
  • Thị trường
  • Hàng thật – hàng giả
  • Công nghệ
  • Nông sản
  • Food

© 2020 Hanghoavacongluan.vn -Trung Tâm Tư Vấn, Hỗ Trợ Doanh Nghiệp Và Phát Triển Thương Hiệu (GBC)