Nhờ sự trợ giúp của ông tiên nên Tấm đã có thể đi nhảy đầm và từ đó cô gặp được hoàng tử.
Kết quả có giống trong truyện cổ tích không hãy xem phần 2 sẽ rõ nhá.
Trời ơi làm sao thắng dây? Thua quài.
Có chim đâu mà chơi.
Hoàng tử bớt giận, tại vì không có chim hạ thần mới huýt sáo cho chim nó bay vô cho hoàng tử chơi nè.
Tại sao không nghĩ kế cho ta để ta thắng nhị ca của ta? Hoàng tử muốn lật ngược thế cờ đúng không ạ?- Đúng rồi.
– Á.
.
.
mỏi tay.
Có đợt ta chơi cái kế là “thả hổ về rừng”- Dạ, lần đó hoàng tử mất luôn con hổ.
Nó đi luôn.
Rồi có lần ta chơi “dương đông kích tây” Dạ, lần đó hoàng tử lật ngược cái bản đồ lên nên thả hướng bắc cho nên là đợt đó cái con “Độc cô cầu bại” của hoàng tử đã bị thảm hại trước con “Tiểu yến tử” của nhị vương.
Cha chả.
.
.
ta không thể để thua được.
– Dạ.
.
.
ta phải thắng.
ta phải tiêu diệt con “tiểu yến tử”.
.
.
.
bằng cách mà người xưa đã có câu là Đúng, người xưa có câu, “địch bất động ta bất địch.
” Dạ, không ạ.
.
.
“địch bất động, ta bất động.
” “Địch bất động, ta bất động.
” Còn địch bắt đầu động thì ta bắt đầu địch.
Dạ.
.
.
không.
.
.
ta bắt đầu động.
– Ờ, đúng rồi.
bắt đầu động.
– Dạ.
.
.
mà quan trọng là chúng ta phải động trước ạ.
dạ tại vì cổ nhân cũng có câu đánh trước làm cha, đề-pa làm ông nội.
Ta phải đề-pa, phải chủ động đánh trước, ta phải úp đầu nó.
Úp đầu cái con tiểu yến tử đó nha hoàng tử.
– Nhưng mà bằng cách nào? Nó là con dế mà đại ca ta thương nhất- Dạ.
được bảo vệ rất kỹ- Dạ phải làm sao để tiêu diệt nó? Hay là chúng ta.
.
.
chúng ta chọt nó?- Làm sao mà chọt được? Dạ.
.
.
dạ.
.
.
– 8 lớp lính canh làm sao chọt được.
Dạ.
.
.
nhưng lần này ta không thể nào thua được.
Dạ.
– thua là mất mặt ta hết.
Các ngươi là phải nghĩ cách cho ta đi.
phải làm gì, phải làm gì? Nghĩ cách đi.
Không là ta trảm, trảm, trảm hết.
– Trời ơi, xin được giữ cái đầu.
Hay là mình trảm nó trước, mình trảm con tiểu yến tử.
.
.
dạ.
.
.
Anh em mình là một gia đình, một gia đình là chơi hết mình.
Không hết mình là chơi một .
.
.
mình.
Giồi ôi! Ôi giồi ôi.
.
.
ôi.
.
.
Cái đứa nào không đi vệ sinh ở nhà lại đi ngoài đường thế này? Trời ơi, kinh quá! Thế này thì còn đi với chả đứng gì nữa.
Thôi vứt! Ây da! Đứa nào chọi tao? Hộ giá! Hộ giá!- Hộ giá cái gì? Nó trúng ngay đầu tao rồi nè.
Thằng nào dám chọi tao.
.
.
hả, đứa nào.
.
.
Đừng khóc hoàng tử, hả, cười? Ta đã kiếm ra cách rồi.
Đó chính là ném đá giấu tay.
Hoàng tử hay quá.
nhưng ai là người chọi ta?- Dạ, đứa nào ạ? Hãy truyền kiếm cho bằng được người mang vừa chiếc hài này và có cái mùi giống như vầy.
Dạ, dạ, hoàng tử cầm đi.
Dạ truyền khắp kinh thành và tất cả các nam phụ lão ấu, không phân biệt già trẻ lớn bé, giới tính.
ai có thể mang vừa chiếc hài này và có cái mùi chân giống như vậy thì sẽ được tấn công.
– Cái gì tấn công? Dạ.
.
.
dạ.
.
.
tiến cung.
Đúng, tiến cung.
Dạ.
.
.
tụi bây đâu đi theo ta, ấy lộn, đi theo tao.
Nói gì không nghe gì hết trơn.
Làm liệu à.
Loa, loa, loa, loa! Buổi thử hài xin được phép bắt đầu.
Đi vô, đi vô.
.
.
quốc liền Trời ơi, ê, ê, ê, ê.
.
.
Làm cái gì đây? 2 mẹ con.
.
.
Bỏ giầy xuống.
Xếp hàng từ từ đàng hoàng.
Thần dân nước này là phải có văn hóa.
– Trời đất ơi.
.
.
đôi giầy của chị.
Sao em nỡ lòng nào mà bỏ chị ra đi.
Bao ngày chị ngóng, bao ngày chị trông bao ngày chị mong em quay về.
Trời ơi Sao chật quá vậy? Bỏ ra, bỏ ra, bỏ ra hư đôi giày của người ta.
Cái gì vậy ông nội?- Trời đất ơi.
Trời ơi, xà xuống là nghe cái mùi đó liền.
Cái mùi thì giống nhưng mà không có vừa.
Lòi nguyên cái gót.
– Kì cục dễ sợ.
Thôi, cho 2 mẹ con lui.
Cho truyền người tiếp theo vào thử hài.
– Khoan! Ai cho truyền người tiếp theo? Tui chưa có thử.
Bà là mẹ con kia mà cũng thử nữa hả? Đúng rồi.
– ủa sao không được thử? trong luật lệ có phân biệt tuổi tác không? có phân biệt giới tính không? Bây giờ cho ta thử không, sao?- Cho, cho, cho, cho.
.
.
cái gì cũng phải có sự bình đẳng chứ.
Nhìn em già vậy chứ em cũng mơn mởn à.
Hoàng tử hổng tin hả? Hoàng tử coi nè.
Hộ giá, hộ giá!- Hộ giá.
Trời ơi, cái chân gì mà toàn là bông cúc, bông sen, bông huệ không à.
Hết Tết rồi, đêm đó về đi.
Mẹ, thử, thử, thử, thử.
.
.
– Không được.
Hoàng tử đã bảo lui rồi.
Lui đi! Người gì kì cục dễ sợ.
– Truyền người tiếp theo! Đâu, chỗ nào, chỗ nào thử hài? Dạ, em tên là trần thế thái nhân tình hình thế nhân dân chúng sinh sản hậu quả quyết định vị thế nhân.
Em tới đây để em thử hài.
Đến với chương trình em xin kể một câu chuyện hài hước, dí dỏm, cười đau bụng.
Trời ơi, xóm em có bà già cái mặt bả già mà bả không có trẻ miếng nào.
Dạ em hết câu chuyện hài.
Đi đâu vậy ông nội?- Thử hài.
Trời ơi người ta vô đây để thử hài tự nhiên ông vô đây ông kể câu chuyện hài ông la ông thử hài, cuối cùng ông kể câu chuyện hài, hổng liên quan gì đến chuyện thử hài của tui hết.
Trời ơi, thì em coi được cái tố cáo là ở đây thử hài nên em đến em thử hài.
Thì dĩ nhiên thử hài phải kể một câu chuyện hài nó mới hài chứ hổng lẽ thử hài em kể chuyện bi.
Hài của người ta ở đây nè ông nội.
Ơ, thế à? Trời ơi, cái này ở xứ sở thần tiên của tui gọi là giày ông nội ơi.
không cần biết.
Thử giày là phải đúng mùi nữa.
Không có mùi không được thử.
Mùi đúng không?- Ừ.
Nè.
Cái gì vậy? Cái mùi này hách quá hoàng tử ơi.
– Hách gì? Hách từ trong nôi.
Thôi con đừng buồn và bịt mũi nữa ta khép nách lại đây.
Vậy rốt cuộc ở đây là thử hài gì? Dạ, là thử giày đó.
Thử giày thì mai mốt ghi rõ ra là chú thích “thử giày”.
Thử hài, thử hài làm tao tưởng thi thách thức danh hài tao vô tao thi hà.
Thôi, ta đi đây.
Dựng cái khói cho ta bay coi.
Khói, đi.
Dạ cái cửa bên này ạ.
Tao đi lộn.
– Dạ.
Có còn ai vô thử hài nữa không? Còn ai vào thử hài nữa.
.
.
– Còn tôi.
Chấm phẩy vầy không biết có đủ chân để thử hài không?- Này không những đủ mà còn dư luôn nhá.
Cái hài này của tôi chứ của ai.
Lúc nãy tôi dẫm phải bãi shit thế là nó thối quá nên là tôi vứt đi.
Đây này, vẫn còn mùi thối đây này.
Thúi đúng, đúng thúi.
Đó, thấy chưa? Nhìn đây này.
Nhày này nhày nhủa nhem, nhấy nhưa, nhem nhang nhừa nhè nhấy nhông? Nó nhai cái gì vậy?- Hoàng tử nhem nhến đây là nhể nhặp nhoàng nhử nhè.
Cái gì vậy? Đi ra chỗ khác.
Nó nhập ta kìa.
Trừ tà đi.
Khoan, khoan, khoan, khoan.
.
.
này, này, này, này Cái này người nước ngoài chứ đâu phải người nước mình.
Nó nói gì không hiểu gì hết trơn hết trọi vậy.
Giồi ôi này, nói cho mà biết nhá Lem là người nước ngoài cứ .
.
.
.
người ta không có hiểu gì hết.
Hiểu chưa? Thôi, bây giờ Lem nhường chị miếng này đi.
xong chị book vé cho Lem về nước cưới hoàng tử đẹp giai phải sướng hơn không.
– Nhưng mà.
.
.
nhà nhỡ nhoàng nhử nhông nhẹp nhai nhồi nhao? Nhem nhích nhoàng nhử nhẹp nhai.
nhưng mà thằng này nó cục tính lắm.
cứ nhầy nhầy nhùa nhùa nó oánh cho đấy.
thử nói xem em yêu anh xem nào.
em yêu nhanh.
Nó nói gì vậy? chắc nó đòi ăn bánh canh.
Đấy thấy chưa, khổ quá.
mà nó đánh cho một phát, là mắt chạy xuống mũi, mũi lật lên mắt đấy.
Nhái nhì nhà nhê nhữ nhậy.
Nhề nhì nhả nhầy nhây.
Đúng rồi.
– Nhỏ này biết tiếng nước ngoài luôn nè.
Bị say sóng rồi.
Đấy.
Đấy Thì ra là nàng.
nàng là người đã chọi đôi giày này vô đầu của ta.
Chính nhờ nàng mà ta đã kiếm được cách để ta chọi chết cái con Tiểu yến tử của đại ca ta.
nhưng mà ta có một điều muốn nhắc nhở với nàng như vầy sau này nhớ rửa chân kỹ một chút.
Đã tìm được người thử vừa đôi hài.
Xin mời tấn công.
– Cái gì tấn công? Tiến cung.
Mẹ ơi, con hổng chịu đâu.
Hoàng tử dắt con Tấm đi rồi kìa.
mẹ cũng hông có chịu đâu.
Chuyện đâu nó còn có đó.
Mẹ nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này.
Mẹ sẽ giành lại hoàng tử cho mẹ.
– Hả? À không, cho con.
Mẹ xài ké thôi.
Con Tấm sẽ thành cơm Tấm.
Đi! Tấm à hôm nay mày phải trả giá cho những gì mày đã làm.
cái tội mày dám giựt chồng của tao.
Mẹ, cái gì dạ? Ờ quên giựt chồng của con tao.
Hôm nay mày sẽ phải chết.
Tao sẽ chặt cây cho mày té lộn cổ xuống ao mà chết.
Giết nó! Come on!- Mày hả Tấm Đúng rồi!- Chết nà cho mày chết nè Tấm.
cố lên mẹ.
Mày hả Tấm.
– Chết mày chưa Dì, Cám Chị Tấm 2 người muốn con chết lắm hả? Mẹ Sao hồi nãy mày nói nó ở trên cây? Mẹ nói mà.
– Tao nói hồi nào? Chính mẹ nói con Tấm ở trên cây này nè.
Trời ơi, hồi nãy tao kêu mày tắm heo ở trên cây chứ tao có nói con Tấm ở trên cây đâu.
Con cứ tưởng là.
.
.
Thật ra hôm nay con mang ít quà về cho dì và em.
nhân tiện con đón 2 người vào cung ở với con.
Mẹ Thật sự là hoàng tử không đồng ý.
nhưng mà.
.
.
dì ạ tuy con không phải là con ruột của dì nhưng mà bao năm qua dì nuôi con lớn con chưa báo đền ơn dì được một chút nào hết con không cần nhà to đâu dì ạ.
Con chỉ cần trong ngôi nhà đó, con có đủ tình yêu thương thôi.
Dì Từ lâu rồi con.
.
.
con muốn gọi dì một tiếng mẹ.
Mẹ thấy chưa? Thấy mẹ đã gây ra cái tội chưa? Dì ơi, nếu như mà dì muốn cho em lấy hoàng tử con xin nhường Tấm!- Tấm à.
Tấm.
.
.
Em xin lỗi, em không biết Dì xin lỗi vì lâu nay đã nghĩ sai về con.
Chị Tấm ơi, em xin lỗi chị.
May mà về sớm mới biết được cái âm mưu này, không thì bầy nhầy luôn.
Mình thật thông minh cơ.
nghĩ được ra cái trò tình xưa nghĩa cũ.
không thì lần này một đi hai không trở về luôn.
Dì yên tâm, không còn lần nào con vác mặt về đây nữa đâu.
.